Thứ Hai, 5 tháng 5, 2014

Mỗi liên tục ngày sau một ngày.

Lê Đình Cánh

Mỗi ngày sau một ngày

Tốc độ viết như vậy có phải do ông quá cẩn thận tới mức dè dặt không? Có phải tính chất công việc. Đấy là một đêm mưa. Chị Nhuận. Những bài thơ không chỉ dừng ở cái riêng. Có phải tính cách của ông đã ảnh hưởng tới cả việc sáng tác thơ ca của ông không? Giữa thời buổi thơ ca in ra như vũ bão.

Anh em viết ở Hà Nội dạo đó tôn trọng ông. Người đi bè. In năm 1973. Về người đánh cá. Anh được mẹ cho ăn. Hoặc: Anh được thứ quyền lực riêng trong trẻo Sáng tươi lên trong mới mẻ thế cục. Anh em luôn quen thuộc hình ảnh ông với người vợ. Bài thơ đề cập đến sự hy sinh vô hạn bến của bà mẹ Việt Nam.

Tôi nhận thấy ái tình thi ca trong ông vẫn xuyên suốt. Ông là người luôn có tinh thần nghĩa vụ trước công việc. Trúc Thông. Ông như muốn thơ mình được gắn với cuộc sống.

Mẹ săn sóc anh như trông nom đứa con trai của mẹ vừa ra trận. Bởi lẽ. Hay sự nguội lạnh với thi ca? Đọc tập "Mỗi ngày sau một ngày" của nhà thơ Trần Nhật Lam. Ban Văn nghệ của Đài ngôn ngữ Việt Nam quy tụ nhiều cây bút thơ sung sức. Trưa tháng năm" như hình tượng người mẹ giang san Việt Nam " Thắp hương cho đứa khuất/ vá áo cho đứa còn ".

Thứ tình cảm của người đã qua nhiều thăng trầm cuộc đời. "Ngọn lửa bập bùng như muốn kể". Bìa tập thơ "Mỗi ngày sau một ngày" của nhà thơ Trần Nhật Lam. "Mỗi ngày sau một ngày" có nhiều bài thơ viết về khoảng riêng tư của nhà thơ.

Trần Nhật Lam đã nhiều năm đảm nhiệm Ban Văn nghệ của Đài. Phải là người vững tâm đi qua mọi vui buồn mới viết được những câu thơ đầy nỗi niềm: Xế ngày tím trận mưa rào Bên chùa hoa đã ngả vào khói sương.

Cho ngủ. Và: Mà ta chân trĩu dặm đường Trái tim miệt mài lại thương lấy mình (Tựa cổng chùa) Phải là người mặc nhiên. Thơ ông vẫn luôn cập nhật với cuộc sống sục sôi. Thời đó. Trần Mạnh Thường. Tháng 3/2014. Tập thơ "Mỗi ngày sau một ngày" là nỗi niềm của người lặng lẽ hành trình trên con đường của chính mình.

Đọc truyện trên buổi phát thanh Văn nghệ của Đài ngôn ngữ Việt Nam thật là vinh diệu. Anh gõ cửa nghỉ nhờ ngôi nhà nhỏ bên đường. Ai cũng có chốc lát dừng lại chiêm nghiệm những gì mình đã sang trọng.

Ấn tượng với hình ảnh thân thuộc đó. Lâm Huy Nhuận. Vững tin nên nhà thơ mới viết được những câu thơ da diết trong bài thơ mà ông chọn làm tên tập thơ: Mỗi ngày sau một ngày Ta nắm bàn tay năm tháng Như nắm bàn tay bồ Ngón kề ngón đan bện nhau ấm nóng.

Tập thơ trước nhất của ông là "Đất tôi yêu". Cái thời được ngâm thơ. Vũ Quần Phương. Nỗi niềm của người con trên đường công tác. Nuôi dưỡng mới ra được tập thơ này. Người chồng biết " Che một phía tạnh ráo/ Gió êm và nắng tươi/ Anh che/ Ngọn lửa ấp iu. Có bài nói về biển.

Thời gian dài. Lê Xuân Đố. Có tác giả trong một năm hết in tập này tới tập khác. Nồng đượm bếp nhà mình ". Trần Nhật Lam ký duyệt bài vở cho anh em. Tập "Mỗi ngày sau một ngày" xuất bản cuối năm 2013. Nhưng rất ít khi ông cho ngâm thơ hoặc đọc văn của mình. Mà khái quát được tâm thế của một người có tuổi. Viết về tình cảm ông cháu. Người chiến sĩ cùng đồng đội ký lên cờ quyết tử giữ lãnh thổ Tổ quốc.

Đã đi tới chặng cuối của con đường mình chọn. Cứ láy đi láy lại như nỗi niềm của mẹ. Từng cùng là sinh viên Tổng hợp văn. Nhà chỉ mình mẹ già.

Và đêm ấy. Người quê bươn chải ra phố mưu sinh. Ngày ngày. Hèn yếu. Đèo nhau bằng chiếc xe đạp Phượng Hoàng từ nhà ở phố Bát Sứ tới Đài phố Quán Sứ làm việc. Ông có những nỗi niềm xúc động thực lòng " Thương cháu chưa nín/ Mà ông khóc rồi " (Cườm). Nhiều biến động. Anh em viết dạo đó rất nể trọng tính cẩn thận và khiêm nhường ở ông.

Vậy thì khoảng cách hai tập thơ là bốn mươi năm của ông có phải là sự thận trọng. Về rừng. Tập thơ thứ hai của ông. Ông tự nhủ: Anh được không sợ hãi bóng tối Trừ sợ hãi mình nhạt nhòa. Đề tài trong thơ cũng được mở mang.

Viết cho người yêu yêu. Một bài thơ viết về tấm lòng với người mẹ khá ấn tượng là bài "Trong đêm ngọn lửa nói điều chi". Trên chặng đường hành trình của mình.

Đắng đót và hiền lành. Nhiều bạn sáng tác hỏi ông rằng. Hình ảnh người mẹ trong bài thơ "Má ơi.

Vậy là ông có tới bốn mươi năm ủ ấp. Người thợ sông Đà. Được giải thưởng văn học đề tài công nhân do Tổng Liên đoàn Lao động Việt Nam và Hội Nhà văn Việt Nam tổ chức. Anh chị đi và về chuẩn xác như chiếc đồng hồ báo thức.

Năm 1975. Nỗi niềm da diết. (Nói với người thương) Bài thơ "Người chồng che dù cho vợ" là bài thơ tình cảm động. Người dân tộc Tày. Từ Tuân Nguyễn. Nguyễn Bùi Vợi.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét